IMG_2638 - j88vip1
kết quả bóng đá ngoại hạng anh 16.12.2023
Từ thứ Hai đến thứ Tư tuần trước, tôi đã dành thời gian làm việc để tạo ra một bản trình bày trực quan cho nhóm của mình tại công ty, dựa trên SwiftUI. Dự án này là một bức tranh ghép ảnh (photo mosaic), trong đó các phần tử ghép được lấy từ biểu tượng của các ứng dụng trên App Store sử dụng SwiftUI. Tôi đã dùng TimelineView để lấy thời gian hiện tại và áp dụng hàm Bezier để tạo hiệu ứng chuyển động easeInOut mượt mà. Từ đó, tôi thủ công tính toán vị trí hoạt hình cho từng hàng và cột, giúp đạt được hiệu ứng biến đổi của bức tranh ghép. Kết quả cuối cùng dường như rất tốt, khi tôi trình diễn, nhiều người liên tục đến hỏi về cách thức thực hiện. Thậm chí tôi còn gặp được một người từ nhóm khác, người cũng đang làm vật liệu quảng bá WWDC với hiệu ứng tương tự, và chúng tôi đã có cơ hội trao đổi kinh nghiệm. Sếp dường như rất hài lòng, mặc dù tôi vẫn còn đống công việc chính chưa hoàn thành, nhưng ông ấy đã cho phép tôi “lười biếng” một chút để làm demo này. Tôi rất trân trọng những cơ hội như vậy vì ở nhóm khung (framework team), hàng ngày tôi thường không có nhiều cơ hội để thể hiện ý tưởng và kỹ năng riêng của mình.
Vào tối thứ Sáu, công ty tổ chức buổi tiệc cuối năm. Tôi ăn uống nhẹ nhàng và gặp gỡ một số đồng nghiệp. Sau một giấc ngủ ngắn, sáng hôm sau tôi đã ra sân bay, hiện tại đang ở bên ngoài, và tối Chủ nhật sẽ trở lại. Lịch trình khá gấp rút. Mỗi lần đi chơi xa, tôi thường ăn uống hết sức đơn giản. Trước đây khi đi Nhật Bản, trừ những bữa ăn cùng anh Humble hoặc Kevin, nếu ăn một mình thì tôi thường chỉ chọn những món dễ dàng như đồ ăn nhanh từ cửa hàng tiện lợi 711. Ví dụ như chuyến đi Hakone, tôi chỉ mua một chiếc bánh gạo và cà phê tại nhà ga, ăn vội khi chờ tàu rồi tiếp tục hành trình khám phá khu vực鸟居 với tinh thần phấn chấn.
Khi ở New York, tôi cũng không quá kiềm chế bản thân như vậy, nhưng sau khi trở về, cân nặng lại giảm đáng kể. Điều này khiến tôi có niềm tin kỳ lạ rằng mỗi lần đi du lịch, cân nặng của mình sẽ tự động giảm xuống. Hôm nay khi nói chuyện với Lola, tôi nhận ra rằng lý do tôi không mấy hứng thú với việc ăn uống có thể xuất phát từ suy nghĩ sâu xa hơn: tôi coi “tìm kiếm và thưởng thức ẩm thực địa phương” giống như “ăn uống mất keo bong da kiểm soát”, và điều này lại bị tôi quy kết là “thiếu sự tự chủ”. Tôi không thích cảm giác này, vì vậy đối với tôi, ẩm thực không phải là mục tiêu trong chuyến đi mà là một yếu tố gây phân tâm mà tôi sẵn sàng loại bỏ. Việc từ chối yếu tố này mang lại cho tôi niềm vui vì tôi cảm thấy mình đang chứng minh được khả năng kiểm soát bản thân, tránh xa những nguy cơ tiềm tàng của dục vọng vật chất dẫn đến sự hủy hoại bản thân.
Có lẽ suy nghĩ méo mó này bắt nguồn từ gia đình tôi. Kể từ nhỏ, mỗi lần mẹ tôi than phiền về thói quen ăn uống không lành mạnh và thiếu vận động của bố, tôi dần dần hình thành quan điểm rằng “ăn uống quá mức là thiếu tự chủ.” Viết đến đây, tôi lại muốn xem lại bộ phim “Chihiro và Thế Giới Linh Hồn,” đặc biệt là cảnh cha mẹ của Chihiro biến thành lợn sau khi ăn quá nhiều. Bộ phim mới của Miyazaki cũng vừa ra mắt, hy vọng sớm có dịp thưởng thức nó.