Chuyến đi từ Hàng Châu đến Thượng Hải - keo bong da

Mục lục

Kể từ khi bắt đầu làm việc tại Thượng Hải, tôi thường xuyên di chuyển giữa hai thành phố Hàng Châu và Thượng Hải. Gần đây, tần suất đi lại còn tăng cao hơn hẳn, đã kéo dài liên tục trong ba đến bốn tuần liền.

Thông thường, tôi sẽ xuất phát vào chiều Chủ nhật để trở về Thượng Hải, kịp ăn tối ở đó. Nhưng hôm nay, tôi lại trì hoãn đến tận hơn 7 giờ tối, ăn tối xong tại Hàng Châu mới bắt đầu hành trình. Không có lý do gì đặc biệt ngoài việc tâm trạng gần đây của tôi rất tệ, chỉ đơn giản là không muốn quay lại Thượng Hải để làm việc.

Càng nghĩ càng thấy nặng lòng. Có lẽ vì áp lực công việc hay sự mệt mỏi tích tụ khiến tôi cảm thấy như thể mình đang trốn chạy điều gì đó. Tôi biết rằng cuộc sống luôn có những lúc khó khăn, nhưng đôi khi thật khó để vượt qua.

Trên đoạn đường cao tốc cuối cùng, tôi bất chợt mở bài hát “Bạn Cười Rồi Khóc” của Dạ Vũ và để nó lặp lại liên tục. Trong khoảnh khắc yên tĩnh ấy, tôi tự hỏi: nếu con đường này cứ tiếp tục mãi mà không có điểm dừng thì sao nhỉ?

Một câu nói trong bài hát đọng lại sâu sắc trong tâm trí tôi:

Đi thêm bao xa nữa thì cũng chỉ dẫn đến ngôi mộ thôi. – Dạ Vũ

Dẫu biết rằng cuộc đời kết quả bóng đá ngoại hạng anh ngắn ngủi và mọi thứ đều có giới hạn, nhưng đôi khi chính sự kết thúc lại là điều khiến chúng ta sợ hãi nhất. Trên chuyến đi đêm đó, tôi chỉ mong thời gian trôi chậm lại một chút, để tận hưởng từng phút giây yên bình trên con đường vắng lặng này.

Cuối cùng, dù tâm trạng có thế nào, tôi vẫn phải đối keo bong da mặt với thực tế và tiếp tục hành trình của mình. Bởi cuộc sống không ngừng nghỉ, và mỗi người đều cần học cách chấp nhận những thử thách để trưởng thành hơn.