Chùa Hương Tích và hai bên bờ Kênh Dư Hàng - keo bong da

Mục lục

Một

Từ Đại Đồ Lộ đến khu phố phía tây cầu, khoảng cách chỉ khoảng 3 km, tất cả các địa điểm kể trên đều nằm trong phạm vi đi bộ, rất thích hợp cho chuyến du lịch một ngày vào cuối tuần.

Hai

Trước tiên phải nhắc đến chùa Hương Tích. Về vị trí địa lý, chùa này giống như chùa Tịnh An ở Thượng Hải, nằm giữa lòng thành phố nhộn nhịp, cách cửa Võ Lâm và Quảng trường Văn hóa Tây Hồ khoảng 4 km. Có thể nói là “ẩn dật lớn ngay giữa chốn phồn hoa”. Bên cạnh ngôi chùa cổ kính là một tòa nhà cao tầng hiện đại mang chút thiết kế độc đáo, tạo nên sự tương phản thú vị giữa truyền thống và hiện đại.

Sau khi tham quan chùa Hương Tích, tôi đã mua về một chuỗi mười tám hạt Phật châu. Về nhà, tôi cố gắng tìm hiểu xem từng hạt tượng trưng cho điều gì, và j88vip1 phát hiện ra rằng đây thực sự là một thế giới đầy huyền bí mà mình chưa kịp khám phá sâu sắc.

Buổi trưa, tôi dùng bữa tại nhà hàng tự chọn chay “An Ẩn Thế Gian” nằm cạnh chùa. Thực đơn chủ yếu là các loại rau củ, nấm hương. Một số món ăn nguội khá ngon, còn các món nóng thì bình thường. Bù lại, không gian nhà hàng rất đẹp và hôm đó khách cũng không đông lắm.

Chiều đến, điểm dừng chân đầu tiên của tôi là Bảo tàng Kênh Dư Hàng phía đông cầu. Trong bảo tàng, phần lớn nội dung được trình bày qua hình ảnh và văn bản, kèm theo một số di vật quý giá. Điều ấn tượng nhất có lẽ là sự thay đổi tuyến đường của kênh đào qua các thời kỳ: Thời Đường-Tống, kênh đào có dạng hình tam giác với đỉnh là Lạc Dương, dòng chảy uốn lượn thành một vòng cung lớn. Nhưng đến thời Nguyên, nó đã được cải tạo thành đường thẳng nối liền Bắc Kinh và Hàng Châu, loại bỏ vai trò trung tâm kết quả bóng đá ngoại hạng anh của Lạc Dương. Đây rõ ràng là kết quả của những quyết định chính trị, vì cả hai triều Đường và Tống đều từng đặt đô tại Lạc Dương, trong khi kinh đô của Nguyên lại là Bắc Kinh.

Hình ảnh mô phỏng việc thay đổi tuyến đường kênh đào (nguồn: Phụng Hoàng Mạng) cho thấy rằng mãi đến thời Nguyên, Bắc Kinh mới trở thành kinh đô lâu dài. Lịch sử làm kinh đô của nó so với các cố đô khác (như Tây An, Nam Kinh…) có thể không dài bằng. Tuy nhiên, ngày nay Bắc Kinh là thủ đô bởi vì ba triều đại Nguyên, Minh, Thanh gần với thời hiện đại hơn, và đặc biệt hai triều Minh và Thanh đã tích lũy được nhiều chức năng đô thị cùng vị thế chính trị ổn định.

Ba triều Nguyên, Minh, Thanh, trong đó Nguyên và Thanh là các dân tộc thiểu số từ phương Bắc tiến vào Trung Nguyên, do đó việc chọn Bắc Kinh làm kinh đô là lựa chọn gần gũi và hợp lý hơn. Còn triều Minh, vốn định đô tại Nam Kinh, nhưng sau đó vì những tranh chấp quyền lực chính trị mà đã chuyển đô về Bắc Kinh. Có lẽ đó chính là “duyên phận” của Bắc Kinh.

Khi rời khỏi Bảo tàng Kênh Dư Hàng, đã gần 4 giờ chiều. Tôi qua cầu Cung Thần đến phía tây cầu, nhưng tiếc thay ba bảo tàng nơi đây đã ngừng đón khách, không thể tham quan được, đành hẹn dịp sau. Phía tây cầu có một “Thủ Công Nghệ Thuật Quán”, thật sự là một bất ngờ thú vị. Nơi đây tập trung toàn các cửa hàng trải nghiệm thủ công như dệt tre, gốm sứ, nghệ thuật giấy, làm nhang… Nếu dành một ngày để thử rw88 làm một sản phẩm thủ công tại đây chắc chắn sẽ rất thú vị.

Buổi tối, tôi dùng bữa tại quán “Hậu Viện Hữu Hải” trên đường Tiểu Hà. Tên quán rất khéo léo, cái “biển” mà quán muốn nói chính là con sông Tiểu Hà. Đây là một quán ăn cực kỳ nổi tiếng trên mạng xã hội. Khi tôi giới thiệu quán cho bạn tôi, cô ấy nói rằng cô từng ngồi trò chuyện rất lâu tại một quán nhỏ trên đường Tiểu Hà, cảnh quan rất đẹp. Cô lật lại Facebook thì hóa ra đúng là quán “Hậu Viện Hữu Hải”.

Quả thực rất thú vị! (21-09-2023@Thượng Hải)